Khi nhắc đến Bình Thuận, có lẽ trong mỗi người sẽ nghĩ ngay đến bãi biển xanh bên hàng dừa thẳng tắp cùng với những đồi cát vàng rộng lớn. Còn với mình, Bình Thuận luôn tiềm ẩn những vẻ đẹp riêng. Vẻ đẹp mà mình mãi muốn khám phá. Vẻ đẹp mà mình có thể kể cho mọi người về những nơi mình đã đi qua, như muốn mời gọi mọi người một lần đến thử, để chiêm ngưỡng xứ sở đồi cát này. Mình vừa đi Phan Thiết về, chuyến đi chơi này đem lại cho mình thật nhiều điều mới.
Đồi cát trắng trinh nguyên
Mình đã đến Phan Thiết cách đây ba năm. Ngoài bờ biển đẹp, Phan Thiết gây ấn tượng nhất cho du khách là những đồi cát. Khi ấy, anh hướng dẫn viên có nói, “Nên tham quan đồi cát vào buổi sáng sớm. Sau một đêm mọi dấu vết bị in hằn trên cát sẽ được gió xóa sạch. Đấy là thời điểm đồi cát đẹp nhất trong ngày.” Lần này có tham quan Bàu Sen vào buổi chiều, mình hơi thất vọng khi nhớ đến lời dặn dò đó.
Bàu Sen còn gọi là Bàu Bà thuộc xã Hòa Thắng, huyện Bắc Bình, cách Hòn Rơm 40 km. Xe chạy dọc theo bờ biển, khung cảnh hai bên đường thật đẹp, một bên là vùng biển xanh, một bên là những đồi cát lô xô. Đi được một đoạn, xuất hiện một hòn đảo cách bờ khoảng mấy chục mét. Thoạt nhìn trông nó không đẹp vì kích thước của nó quá thô kệch so với khoảng cách giữa nó và bờ. Tuy nhiên, khi xe chạy qua, mọi người có thể nhìn rõ những hòn đá nằm khuất sau lưng. Hòn đảo không xấu như mình nghĩ, bàn tay tạo hóa đã sắp xếp những tảng đá đấy tạo nên “hình con rùa khổng lồ mắc cạn bên bờ sóng”. Đây chắc chắn là Hòn Quy mà mình đã đọc khi tìm hiểu về xứ Bàu.
Dọc theo lối mòn, băng qua vuờn phi lao nằm cạnh bàu nuớc, đồi cát mênh mông hiện ra trước mặt mình. Ngỡ ngàng trước vẻ đẹp của vùng cát trắng, tất cả đều kêu lên “ Ôi, đẹp quá!”. Khác với cát vàng và mềm ở Hòn Rơm, cát ở Bàu Sen trắng, mịn và xốp hơn. Nếu ở Hòn Rơm bạn phải “chịu khó thức dậy cùng bình minh để chiêm ngưỡng những đồi cát trinh nguyên, không dấu chân người”, thì ở Bàu Sen không cần như thế. Gió ở đây sẽ xóa ngay mọi dấu vết mà bạn để lại trên cát. Bạn không cần lo lắng về những dấu chân làm hỏng tấm ảnh về đồi cát. Bạn có thể chụp ảnh ở đây mọi lúc. Đi một đoạn bạn có thể nhìn thấy những hồ nước nằm giữa đồi cát, mà người dân nơi đây gọi là “bàu”. Vì là mạch nước chảy ra từ lũng cát, nên lượng nước trong hồ luôn đảm bảo cố định kể cả mùa khô hạn. Sen ở đây mọc tự nhiên, hầu như nở hoa suốt bốn mùa trong năm, vì thế đuợc gọi là Bàu Sen.
Suối Tiên
Theo lịch trình buổi sáng mọi người được tự do tắm biển. Một người “hiếu động” như mình làm sao có thể ngồi yên. Hai chị em mình tranh thủ thu dọn đồ, đón xe ôm đi Suối Tiên.
Suối Tiên thuộc phường Hàm Tiến, thành phố Phan Thiết. Suối nằm trên đường từ Mũi Né đến Hòn Rơm. Có một lối nhỏ bên cạnh cầu Rạng dẫn xuống suối. Nếu nghĩ đến suối, bạn sẽ nghĩ ngay đến những con suối róc rách chảy bên triền núi. Tuy nhiên, suối ở đây không chảy từ núi đá mà chảy dọc theo lũng cát ra vịnh Phan Thiết. Càng đi vào sâu, cảnh vật hiện ra càng đẹp mắt. Trải qua năm tháng cùng gió mưa đã tạo nên những cột cát đẹp tựa nhũ đá trông như cảnh thần tiên. Song cảnh quan ở đây thay đổi theo từng ngày, suối Tiên sẽ luôn mới mỗi khi bạn ghé thăm. Vì lần này đi theo tour, nên thời gian bị giới hạn, mình không thể đến được đầu nguồn của con suối, mặc dù chiều dài suối chỉ có hai cây số. Theo lời cô bé địa phương hướng dẫn, đầu nguồn là dòng thác nhỏ.
Mình sẽ trở lại Bình Thuận vào một ngày không xa. Trở lại đây để được thả mình theo con sóng, để được nghe hàng phi lao reo vui cùng năm tháng, để được vẽ những gì mình thích ở đồi cát trắng. Mình sẽ cố gắng đi hết những địa danh, thắng cảnh của Bình Thuận, như mình đã nói: “Mình có ước muốn thật bé là có thể đi đến tất cả các tỉnh thành của Việt Nam.”