Liêu Ninh là một tỉnh đông bắc Trung Quốc. Tên viết tắt của Liêu Ninh là Liêu (辽; pinyin: liáo).
"Liêu" là một tên cổ xưa của khu vực này do Nhà Liêu (Đế quốc Khiết
Đan) cai trị khu vực này giữ năm 907 và 1125. Ninh có nghĩa là "yên
ổn". Tỉnh Liêu Ninh ngày nay được thành lập năm 1907 với tên gọi là
tỉnh "Phụng Thiên" và được đổi thành Liêu Ninh năm 1929. Dưới
thời Mãn Châu Quốc bù nhìn của Nhật Bản, tỉnh này đã được biết đến dưới
cái tên Phụng Thiên và tên Liêu Ninh được khôi phục năm 1945.
Liêu Ninh tọa lạc ở phía nam của miền đông bắc Trung Quốc. Liêu Ninh
giáp Hoàng Hải và Vịnh Bột Hải về phía nam, Bắc Triều Tiên và phía đông
nam, Cát Lâm về phía đông bắc, Hà Bắc về phía tây và Nội Mông về phía
tây bắc.
Sông Áp Lục là biên giới tực nhiên giữa Bắc Triều Tiên và các tỉnh Cát
Lâm và Liêu Ninh của Trung Quốc. Sông Áp Lục chảy vào Vịnh Triều Tiên
giữa Đan Đông (Liêu Ninh) và Tân Nghĩa Châu (Bắc Triều Tiên).