Nằm cách trung tâm thành phố Quy Nhơn khoảng 3km về phía đông nam. Ghềnh
Ráng đã được Bộ văn hóa thông tin xếp hạng là di tích Quốc gia năm 1991
và được đánh giá là danh lam thắng cảnh bậc nhất của tỉnh Bình Ðịnh.
Truyền
thuyết kể rằng, ngày xưa có một cô gái "sắc nước, hương trời" ở Bồng
Sơn bị bọn tham quan, vô lại truy đuổi định cưỡng bức nên phải chạy
trốn vào Quy Nhơn. Đến Ghềnh Ráng, bỗng dưng sấm chớp bão bùng, núi nứt
một khe lớn và nàng biến mất. Người yêu cô gái tìm đến chỉ còn thấy
bóng nàng ẩn hiện trên bầu trời. Từ đó nơi đây được đặt tên là "Ghềnh
Ráng Tiên sa".
Ghềnh Ráng không chỉ đẹp bởi truyền thuyết mà
thực tế cũng là một bức tranh sơn thủy hữu tình, hiếm nơi nào có được.
Phía tây nam núi xanh trùng điệp như muốn vươn tận trời xanh. Phía đông
bắc biển xanh bao la, ôm lấy bãi cát vàng, cong cong như trăng lưỡi
liềm mùa hạ. Đi dọc theo triền núi ta sẽ được chiêm ngưỡng một số "tác
phẩm" tuyệt đẹp của thiên nhiên. Có tảng đá hình đầu sư tử chồm ra biển
như muốn lao xuống dòng nước sâu thẳm. Tượng Vọng phu trầm tĩnh xa xăm.
Rồi những gấu đá, voi đá nằm chầu như đang canh giữ biển trời. Hòn
Chồng mới nhìn tưởng mong manh, có thể đổ sụp bởi một làn gió nhẹ nhưng
bao đời vẫn sừng sững trước phong ba bão táp.
Nơi
đây có bãi Đá Trứng hay còn gọi là bãi tắm Hoàng Hậu vì ngày xưa Nam
Phương Hoàng Hậu vẫn thường đến đây để tắm. Cách bãi Đá Trứng không xa
về hướng tây là mộ của nhà thơ Hàn Mạc Tử, được chuyển dời từ nghĩa địa
trại phong Qui Hoà về. Phía sau mộ là nhà lưu niệm có nhiều ảnh, tư li